Thứ Hai, 22 tháng 12, 2008

Chỉ là mây trắng bay - thơ Nguyễn Văn Gia

"Bạch vân thiên tải không du du"
Thôi Hiệu.

Ta chẳng từ đâu tới
Nên chẳng về nơi đâu
Tội núi xanh đứng đợi
Chỉ e ngươi bạc đầu.

Không quá khứ vị lai
Lang thang bay giữa trời
Ta chỉ là mây trắng
Rong chơi trong cuộc đời.

Không thời gian ,không gian
Ta ngao du bốn bể
Làm gì có quê hương
Mà tính chuyện đi, về.

Ta chẳng từ đâu tới
Nên chẳng về nơi đâu
Tội núi xanh đứng đợi
Chỉ e ngươi bạc đầu.

thơ Nguyễn Văn Gia


(bài họa của Một Mình)

Nước từ nguồn

Từ nguồn nước mà ra
Theo giòng, chảy xuống buôn
Sau bao năm ròng rả
Nước lại tìm về nguồn

Nơi nguồn, mẹ cưu mang
Dạy con tròn chữ đạo
Bao năm trời lang thang
Trung hiếu quên rồi sao?

Ngẩng đầu nhìn lên trời
Thấy mây trắng nhẹ bay
Sao không làm mưa rơi?
Tưới cho xanh vườn cây.

Từ nguồn nước mà ra
Theo giòng, chảy xuống buôn
Sau bao năm ròng rả
Nước lại tìm về nguồn


(Phạm Lưu Ðạt 12/21/08)


Không có nhận xét nào: